- Không muốn, thư đồng chính là người hầu, cha ta nếu biết ta làm nô tài cho người khác không đánh chết ta mới là lạ.
Tôn trưởng lão không khống chế được suýt chút phát cáu, lão muốn một chưởng đập chết tiểu tử này, phải biết rằng tuy hắn là Nhị đại đệ tử đã mạt lưu, nhưng trong môn phái nếu hắn nói muốn thu thư đồng thì bọn đệ tử ký danh đều là lũ đầu tiên xông tới.
Cố kìm ném lửa giận, lão tức khí nói:
- Được rồi, ta thu ngươi làm đệ tử, ta sẽ đem việc này nói với chưởng môn, ngươi thu thập hành lý tới khu vườn chờ ta.
Nói xong lão vung tay áo, đi ra khỏi phòng Vương Lâm, chân đạp Tường Vân bay thẳng tới chỗ chưởng môn.
Đợi lão ta đi rồi, Vương Lâm sắc mặt thâm trầm, trong tâm hắn cười lạnh, lão gia hỏa này tâm địa thật xấu xa, nói là thu mình làm đệ tử của hắn, thực tế là muốn có càng nhiều hồ lô càng tốt.
Vương Lâm trầm ngâm một chút, khẽ cười một tiếng, thầm nghĩ không phải hồ lô trên núi còn rất nhiều sao, đến lúc đó tùy tiện dùng châu tử ngâm một chút là thành. Trước mắt nếu có thể trở thành nội môn đệ tử, thì nhất định phải tranh thu cơ hội này tu luyện thật tốt.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn rất hưng phấn, thu thập hành lý, lưu lại cho Trương Hổ không ít khoai lang, sau đó không nhanh, không chậm đi đến chính viện.
- Rác rưởi sư phụ thu một rác rưởi đệ tử cũng là xứng đáng. Chương 17: Tu tiên Ở trong vườn đợi chốc lát mà Tôn trưởng lão đã nghiêm mặt lại, trong lòng đầy hỏa khí, vừa rồi khi cùng chưởng môn nói chuyện, không ít sư huynh đệ châm chọc lão, lão trong lòng thầm nghĩ:
- Không muốn, thư đồng chính là người hầu, cha ta nếu biết ta làm nô tài cho người khác không đánh chết ta mới là lạ.
RispondiEliminaTôn trưởng lão không khống chế được suýt chút phát cáu, lão muốn một chưởng đập chết tiểu tử này, phải biết rằng tuy hắn là Nhị đại đệ tử đã mạt lưu, nhưng trong môn phái nếu hắn nói muốn thu thư đồng thì bọn đệ tử ký danh đều là lũ đầu tiên xông tới.
Cố kìm ném lửa giận, lão tức khí nói:
- Được rồi, ta thu ngươi làm đệ tử, ta sẽ đem việc này nói với chưởng môn, ngươi thu thập hành lý tới khu vườn chờ ta.
Nói xong lão vung tay áo, đi ra khỏi phòng Vương Lâm, chân đạp Tường Vân bay thẳng tới chỗ chưởng môn.
Đợi lão ta đi rồi, Vương Lâm sắc mặt thâm trầm, trong tâm hắn cười lạnh, lão gia hỏa này tâm địa thật xấu xa, nói là thu mình làm đệ tử của hắn, thực tế là muốn có càng nhiều hồ lô càng tốt.
Vương Lâm trầm ngâm một chút, khẽ cười một tiếng, thầm nghĩ không phải hồ lô trên núi còn rất nhiều sao, đến lúc đó tùy tiện dùng châu tử ngâm một chút là thành. Trước mắt nếu có thể trở thành nội môn đệ tử, thì nhất định phải tranh thu cơ hội này tu luyện thật tốt.
Nghĩ vậy, trong lòng hắn rất hưng phấn, thu thập hành lý, lưu lại cho Trương Hổ không ít khoai lang, sau đó không nhanh, không chậm đi đến chính viện.
Lần này hắn cũng không báo danh, trực tiếp đi vào chính viện, bạch y thanh niên khoanh chân ngồi trong hốc đại thụ, cúi đầu đưa mắt nhìn nhưng không ngăn trở. chung cư newskyline
chung cư hateco hoàng mai
chung cư hà nội
dịch vụ hoàn thuế gtgt
dịch vụ kế toán thuế trọn gói
dịch vụ quyết toán thuế
khoá học kế toán thuế
trung tâm kế toán
dịch vụ báo cáo thuế
dịch vụ báo cáo tài chính cuối năm
dich vu ke toan noi bo
dịch vụ dọn dẹp sổ sách trọn gói
Hắn vừa mới được chưởng môn công bố tin tức, Tôn sư thúc thu Vương Lâm làm đệ tử, vì thế trên miệng mới lẩm nhẩm nhạo báng:
- Rác rưởi sư phụ thu một rác rưởi đệ tử cũng là xứng đáng.
Chương 17: Tu tiên
Ở trong vườn đợi chốc lát mà Tôn trưởng lão đã nghiêm mặt lại, trong lòng đầy hỏa khí, vừa rồi khi cùng chưởng môn nói chuyện, không ít sư huynh đệ châm chọc lão, lão trong lòng thầm nghĩ: